Saturday, September 15, 2007

DỰ CẢM

Ngày em đến
trời đổ cơn giông
báo trước điều chẳng lành
anh ngu ngơ đón nhận
không phán xét.

Những ngọt ngào
chưa một lần trao hết.
Bản nhạc tình yêu
viết bởi những nốt trầm.
Anh một mình
nhìn về phía cơn giông
ước một điều...
...dễ mất.

Một ngày bình yên
khi anh còn chìm trong câu hát
em ra đi
không từ biệt
anh lại một mình
đi về phía cơn giông...

..::08/07::..

THẦM LẶNG !

Những dòng thư
em viết cho anh
nụ cười ít hơn nước mắt
hi vọng - thất vọng
đan cài.

em viết về ngày mai
những điều em tưởng tượng
đẹp !
Nhưng dễ vỡ.

Tình yêu là gì ?
em cũng không biết nữa
Mỗi đêm dài
nhớ anh một nửa
một nửa thương anh.

Những dòng thư
em giữ riêng em
chẳng bao giờ anh biết
viết cho anh
là mỗi lần em khóc
giọt nước mắt chia đôi.

MÀU CỦA MẸ...!

Mẹ gánh những ban mai
trên đôi vai guộc gầy sương gió...
Những chiều làng quê,
cá rau, chợ búa
Và những đêm thâu vá manh áo manh quần

Chiếc đòn gánh đúa đen
nhọc nhằn
đất bùn, rơm rạ...
Chia cùng mẹ bao vất vả
uống những giọt mồ hôi...

Với con
Chẳng phải màu vàng tươi
hay màu xanh nương lúa
Chỉ có chiếc đòn gánh nhọc nhằn
một màu đen đúa
Màu mồ hôi !
Màu của mẹ !
Màu đời !

..::22/05/2007::..

TÓC HUYỀN

Tóc huyền em thả ngang lưng
Chân ai lạc bước ngập ngừng buông theo
Tương tư tím cả trời chiều
Có người thầm xếp chữ "yêu" một mình
Người hờ hững - kẻ đa tình
Bước chung một lối: Làm thinh - ngại ngùng
Bước chân ngăn những bước lòng
Tóc huyền ơi ! Hãy bắc chung nhịp cầu !
...
Tự dưng trời đổ mưa ngâu
Tóc huyền nhỏ những giọt sầu tim ta./.

GỌI !

Gọi một tiếng thôi,
Cả Hà thành tỉnh giấc
Cả Hà thành nghe em khóc
còn ta cười.

Em khác rồi, ta cũng khác rồi
Đừng khóc nữa em, đêm héo tàn hết cả
Bước đi ! Bước đi !
những bước chân như em từng vội vã
bỏ ta ra đi.

Ta chẳng còn luyến tiếc điều chi
Đêm lặng lẽ, ta cười lặng lẽ
Thoáng chút thôi, ta gọi em - rất khẽ
gọi để lãng quên...

Hãy tự tìm cho mình một chốn bình yên
Nếu cố nhân - ta - còn chút gì để nhớ
Thêm một lần yêu, thêm một lần mắc nợ
Em khác xưa, ta cũng khác xưa rồi./.

..::13/07/07::..

Friday, September 14, 2007

TRÔI NỔI HÀ THÀNH

Ta say !
Uống sương đêm và khói thuốc
Trôi nổi Cổ Ngư
Nghiêng ngả Hà thành trong men rượu.

Trúc Bạch lặng im nghe liễu khóc
Nước mắt đầm đìa, oằn mình khó nhọc
Thảng thốt !
Chuông Trấn Vũ gọi những hồn vương vất
Đêm qua đêm.

Xin cho ta tìm phút bình yên
Xin em đừng ỷ ôi than khóc
Xót thương - trầm mặc
Lặng lẽ thôi ! cả Hà thành say giấc
Hơi thở nhẹ như sương.

Bước đi em ! nếu ta ngã gục trước bình minh
Linh hồn ta đã cạn.
Trúc Bạch đã cạn.
Nước mắt cay như hơi men.

Xin cho ta tìm một phút bình yên
Đêm ngả nghiêng say, Hà thành trôi nổi./.

..::14/07/07::..

EM, NẮNG VÀ MƯA

Tặng các nữ SVTN Liên Hiệp - Hè 2007.
(Đặc biệt tặng bà xã !)
Gọi cơn mưa bóng mây
Cho vai em thôi bỏng rát
Chỉ thế thôi, cũng đừng làm em ướt
Đừng để môi em run !

Lá cọ nghiêng nghiêng
Bóng không đủ rộng
Nắng !
Vai áo mỏng.
Mồ hôi....

Mặt trời lặn sau đồi
Và mưa.
Không mưa bóng mây
Áo ai không đủ dày
Em ướt !

Ta thương em vai gầy bỏng rát
Thương tóc dài ướt mưa
Thương mắt em buồn mỗi đêm trăng khuất
Thương em thao thức suốt mùa...

..::09/ 08/ 07::..